Sau này Long Khánh Đế cũng không còn tâm tư gì khác với biểu muội Cố Lan Chi.
Cố Lan Chi ở nhà quả thật lo lắng một trận nhưng ngày ngày qua đi, trong cung không có truyền đến động tĩnh gì, Cố Lan Chi cũng hiểu, vị biểu ca hoàng đế kia chỉ là nhất thời cao hứng, cũng không chắc chắn phải có được nàng. Cũng đúng thôi, hậu cung giai lệ ba nghìn, Hoàng thượng muốn tìm dạng mỹ nhân nào mà không có, huống chi, trong lòng Hoàng thượng còn có một cố nhân, khắc cốt ghi tâm.
Không lo lắng chuyện trong cung nữa, Cố Lan Chi nghe được tin tức của Lục gia, Lục lão phu nhân đã đưa mấy đứa cháu vào phủ, bọn nhỏ khóc lóc ầm ĩ đòi mẫu thân, Lục lão phu nhân mềm lòng, cũng muốn cho Hạ Liên danh phận di nương nhưng Lục Duy Dương lại kiên trì phản đối nên đến giờ Hạ Liên vẫn còn ở tiểu viện nông gia của nàng ta.
Đối với chuyện này, trong lòng Cố Lan Chi một chút gợn sóng cũng không có. Lục Duy Dương không nạp Hạ Liên vào cửa, có lẽ còn muốn hi vọng xoay chuyển lòng của nàng? Nhưng sau khi hòa ly, Cố Lan Chi càng nhìn thấu tính tình Lục Duy Dương, hắn chính là một thư sinh mềm yêu, có lòng phản bác mẫu thân nhưng không có lòng kiên trì đến cùng, cứ chờ mà xem, sớm muộn gì Hạ Liên cũng sẽ vào cửa Lục gia.
Bất quá, cũng không còn liên quan gì tới nàng, hiện tại Cố Lan Chi ở nhà mẹ đẻ vô cùng hài lòng, ngoại trừ việc mẹ đẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an/2834325/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.