Cả nhà Thừa Ân hầu phủ đang vui vẻ thì ở Vĩnh An Bá Phủ, Lục lão phu nhân nổi trận lôi đình khi nhìn thấy nhi tử che lấy khuôn mặt bị sưng lên.
Lục lão phu nhân tức giận đến toàn thân run rẩy, lớn tiếng mắng: “Cố Sùng Nghiêm đúng là khinh người quá đáng!”
Con của bà ta là người đọc sách, Cố Sùng Nghiêm từ nhỏ đã múa đao múa kiếm, nhi tử làm sao chịu được?
“Hòa ly thì hòa ly, mới chịu chút uất ức đã ầm ĩ, con dâu như vậy không có cũng được!” Nhìn về phía Thừa Ân hầu phủ, Lục lão phu nhân trừng mắt nói.
Nhớ năm đó, bà ta coi trọng thứ nữ Cố Lan Chi là vì uy danh của Cố gia, có thể giúp cho con đường thăng tiến của nhi tử thuận lợi hơn một chút, kết quả, nhi tử của bà ta và nhị gia nhà họ Cố là đồng học, hiện tại Cố nhị gia đã là ngũ phẩm Thị lang trong Hộ bộ, nhi tử của bà ta vẫn chỉ là một quan lục phẩm nho nhỏ ở kinh thành, đãi ngộ không khác gì với tiến sĩ.
Nếu Cố gia không chịu ra sức giúp đỡ nhi tử, Cố Lan Chi kia lại sinh không được nữa, hòa ly cũng tốt thôi, bà ta sẽ kiếm một nàng dâu tốt cho nhi tử! Dáng vẻ của con trai bà anh tuấn , học rộng tài cao, trong nhà còn có tước vị, không lo tìm không được một hôn sự tốt.
Lục Duy Dương không muốn hòa ly, khuôn mặt sưng to, cầu xin: “Mẫu thân, việc này người đừng quản, con sẽ. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an/2834321/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.