Trước khi lên sâu khấu Triệu Tiêu đã đi làm tóc và mặc lễ phục vào, lúc thay lễ phục, cô ở mãi trong phòng thay đồ thật lâu rồi mới dám ra ngoài, không phải là vì vải quá mỏng, trái lại vải còn rất dày, tầng tầng lớp lớp, chỉ là bộ lễ phục này phối với cái đầu mỳ ăn liền của cô trông thật kỳ quái.
Triệu Tiêu tới nơi này đã được ba năm, mắt thẩm mỹ ngày càng trở nên tiến bộ hơn, về cơ bản có thể giống với nơi này, nhưng vẫn luôn có một chút chệch choạc, khi Triệu Tiêu soi gương, cô hy vọng tạo hình hôm nay thuộc về sợ lệch lạc của mình.
Phụ nữ đều là những sinh vật đáng sợ, lúc Triệu Tiêu nhìn thấy ánh mắt của Cố Nhất Minh nhìn mình, tâm tình liền có chút không ổn.
Tạo hình ngày hôm nay của cô đã thất bại rồi.
Mỹ nữ là cái gì, là cho dù có mặc trang phục xấu xí đi nữa, phối với một kiểu tóc kỳ quái, cộng thêm lối trang điểm khó mà chấp nhận được cùng vẻ mặt ngu si thì người ta vẫn thấy cô ấy đẹp.
Cố Nhất Minh cố gắng kiềm nén ý nghĩ muốn giơ tay chạm vào quả đầu mỳ ăn liền này của Triệu Tiêu, cậu lại nhớ tới buổi nói chuyện tối hôm qua trong phòng ngủ, những học sinh nam đã tán gẫu về những nữ sinh, có người đã bàn về Triệu Tiêu rằng: “Cố Nhất Minh, cậu không biết là Triệu Tiêu rất xinh đẹp sao?”
Cố Nhất Minh nhìn Triệu Tiêu, cố nén cười: “Cậu không thể tìm một thợ trang điểm và làm tóc đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an-nhon-nhao/119766/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.