Thành Hỗ Dương thắp đèn trắng đêm không ngủ, ở trên từng con phố lớn ngõ nhỏ đâu đâu cũng có những hàng binh mã xếp chỉnh tề, đến từng nhà lục soát tìm gián điệp người Di, có những thương hộ ỷ vào quan hệ thân thiết với quan phủ mà phản khảng, liền trực tiếp bị Hạ Hoài Linh giam giữ ném vào trong ngục, người đứng chịu mũi sào này không ai khác chính là Tằng gia.
Khi trời nhá nhem tối, Hạ Hoài Linh liền dẫn binh cùng Chúc Vân Cảnh tiến thẳng đến đại trạch Tằng, nhưng gã kia không vừa mà kêu hơn trăm hạ nhân đứng ngăn ở trước cửa không cho vào. Chúc Vân Cảnh thấy vậy, bèn chỉ liên tục cười giễu, hôm qua cửa hàng hắn bị hỏa hoạn còn kèm theo việc Nguyên Bảo bị trộm mất, ai biết rằng đây chỉ là trùng hợp hay có âm mưu, dù gì gã Tằng gia này vốn cũng cá mè một lứa với tên Trần Bác kia.
Thật không may lúc bấy giờ Tằng Cận Nam đã dẫn hai đứa con trai trưởng đến phía nam nhận hàng, chỉ để lại tên ngu ngốc Tằng Diệu Tổ này ở nhà trông giữ. Tằng Diệu Tổ vốn đang uống rượu mua vui, lại bị người ta kêu ra cho nên căn bản cũng không bình tĩnh nổi, khi nhìn thấy một đám quan binh vây quanh cửa vẫn chưa ý thức được mức độ nghiêm trong của sự viện, thành ra cứ lớn tiếng la hét ai dám động vào Tằng gia sẽ phải trả giá đắt.
Trương tri phủ nghe tin chạy tới vừa hay nghe được Tằng Diệu Tổ hô lên câu “Ở thành Hỗ Dương này lão tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an-hao-dang/735611/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.