Hạ Hoài Linh vừa trở về liền kể hết mọi chuyện cho Chúc Vân Cảnh. Chúc Vân Cảnh nghe xong bèn cười như không cười hỏi ngược lại đối phương: “Ngươi để người ra ở lại, vậy ngươi rảnh rỗi để mà chiêu đãi tận tình người ta? Không phải ngươi có nói trước lễ cưới còn phải rút quân về doanh sắp xếp chuyện ổn thỏa hay sao?”
“Hiếm khi hắn mới tới đây, không biết lần sau gặp lại sẽ là khi nào, cho nên ta chỉ muốn để hắn ở lại uống chén rượu mừng mà thôi.” Hạ Hoài Linh giải thích.
“Được thôi, vậy ta thay ngươi tiếp đãi hắn.”
Hạ Hoài Linh: “… Ngươi đồng ý để hắn biết chuyện của ngươi sao?”
“Ngươi cũng đã giữ lại rồi, hiện tại không biết thì đến ngày kết hôn cũng sẽ biết, bây giờ hắn cũng là một người chết giống như ta, có thể đem chuyện đi nói ở đâu được đây.”
“Ngươi… Tiếp đãi hắn?”
“Làm sao? Ngươi không yên lòng?”
Hạ Hoài Linh quả thật không mấy yên tâm, bởi ai mà biết được Chúc Vân Cảnh bây giờ liệu có còn tồn đọng nhớ nhung gì với Hứa Sĩ Hiển hay không, dù sao lúc trước hắn cũng đã vì Hứa Sĩ Hiển hao phí bao công sức, cuối cùng còn để bản thân chịu thiệt.
“Ta còn có thể đối với hắn thế nào nữa, “Chúc Vân Cảnh tức giận nói, “Chẳng lẽ ngươi cho rằng, bây giờ ta còn có thể ép buộc hắn sao?”
Ngày đó Chúc Vân Cảnh liền mời người đến viện của mình. Vừa nghe nói hầu phu nhân tương lai muốn gặp mình, Hứa Sĩ Hiển cảm thấy khá bất ngờ, càng không nghĩ tới đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an-hao-dang/735604/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.