"Thiếu gia, thiếu gia, phu nhân tìm cho cậu một cô tiểu thư nhà giàu, cậu xem có xinh không này, lại còn tốt nghiệp Đại học danh tiếng nữa..." 
Thích Cố đeo kính râm, mặc áo gió, dáng cao lưng ngắn chân dài, cực kỳ hút mắt. Giờ phút này, hắn đang nhìn ngó khắp sân bay, phía sau là tay trợ lý mẹ hắn cử tới. Đối phương vẫn còn mải mê thuyết phục: "Thiếu gia à, phu nhân đã nói rồi, bà không phản đối việc cậu chơi đùa với đàn ông, nhưng cậu không thể một lòng một dạ với cậu ta được. Việc nối dõi tông đường vẫn phải tìm phụ nữ." 
Thích Cố mất hết kiên nhẫn, nghiêng đầu sang nói với người kia: "Được rồi, cậu đừng nói nữa, ra chỗ khác đợi đi." 
"Thiếu gia, cậu nhìn cô này đi, chắc chắn phù hợp với gu của cậu, chỉ cần hai người gặp nhau, đảm bảo sẽ trúng tiếng sét ái tình ngay lập tức." 
Thích Cố nhíu mày, vừa định lên tiếng phản bác lại chợt nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang bước ra khỏi phi trường. Trong phút chốc, những biểu cảm trái chiều trên gương mặt hắn biến mất. Hắn giơ tay tháo kính râm, để lộ đôi mắt đẹp chất chứa dịu dàng. 
"Cậu lập tức cút cho tôi, phá hỏng chuyện tốt của tôi thì đừng có trách." Thích Cố nói với tay trợ lý. 
Sau đó, hắn lập tức đi tới đón người vừa bước ra, chủ động lấy hành lý cho cậu, nói: "Tuế Tuế, đi công tác lâu thế mà cậu chẳng chịu nhắn tin về cho tôi, tôi rất nhớ cậu." 
Lâm Tuế Xuân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-xuan/3378089/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.