Edit: DLinh – Beta: Chi 
***** 
Buổi tối trước kỳ thi Đại học, Lâm Tuế Xuân mượn di động của bạn gọi về nhà. 
“Xuân Nhi, khụ khụ…” 
“Ngày mai con thi Đại học phải không? Thi tốt nhé, đừng lo lắng.” 
“Bà nội đừng suy nghĩ nhiều, thi không tốt cũng không sao đâu ạ. Con cũng đâu phải chỉ có duy nhất một con đường này, nếu không đỗ thì vẫn còn con đường khác mà.” 
“Bao giờ về bà sẽ nấu gà cho con ăn.” 
Lâm Tuế Xuân ngồi trong phòng ngủ, nghe giọng bà nội vang lên bên tai, sự lo lắng và sợ hãi trong lòng từ từ lắng lại. Cuối cùng, cậu cứng nhắc trả lời: “Vâng ạ.” 
Hôm sau, Lâm Tuế Xuân thức dậy từ sớm. 
Lúc cậu đang ngồi xem sách, bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa. Người đến là Giang Ý với gương mặt tái nhợt vẫn đang quấn băng. 
Lâm Tuế Xuân hỏi: “Cậu tới đây làm gì?” 
“Tôi tới giải thích với cậu.” Giang Ý nhìn Lâm Tuế Xuân, giọng điệu yếu ớt mà dịu dàng: “Xin lỗi Tuế Tuế, tôi không xứng với tình bạn của cậu. Tôi không nên đẩy cậu vào biển lửa. Nếu không phải tại tôi, cậu sẽ không quen Tề Sâm và Thích Cố, cũng không phải chịu đựng tất cả những chuyện sau đó. Thật sự xin lỗi cậu. Tôi không hy vọng sẽ được cậu sẽ tha thứ, nhưng cậu có thể cho tôi một cơ hội để bù đắp, được không?” 
Lâm Tuế Xuân cũng nhìn hắn: “Giang Ý, sự bù đắp tốt nhất chính là cậu đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.” 
Giang Ý im lặng một lúc lâu, sau đó bất lực nói: “Rất xin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-xuan/1732456/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.