Edit: DLinh – Beta: Chi 
***** 
Lâm Tuế Xuân mượn máy tính của Giang Ý để kiểm tra trường học, hoàn thành việc điền nguyện vọng thi Đại học. 
Nửa tháng trước, cậu trả lại đồ vật không thuộc về mình trong phòng ngủ cho nguyên chủ, kể cả di động. Vậy nên hiện giờ cậu không có bất kỳ đồ điện tử nào trong tay. 
Mấy ngày này Giang Ý vẫn luôn ở bên giải đề cùng cậu. Chắc hẳn cũng cảm thấy mệt mỏi nên vào những ngày cuối, hắn dẫn cậu ra ngoài trường ăn uống chơi đùa với lí do mỹ miều là phải cân bằng giữa học tập và nghỉ ngơi, giảm bớt sự căng thẳng. 
Hôm nay, Lâm Tuế Xuân vẫn tới lớp tự học buổi tối như thường lệ. Kết thúc ba tiết, cậu tạm biệt Giang Ý, chuẩn bị về ký túc xá làm thêm vài đề rồi nghỉ ngơi. 
Lúc đi ngang qua bồn hoa, cậu bỗng nghe thấy có người khẽ gọi mình. 
Quay đầu lại nhìn, cậu thấy một nữ sinh mặc váy ngắn đang ngồi cạnh bồn hoa, cô vẫy tay chào cậu, gương mặt tươi tắn tràn đầy sức sống. 
“Khương Úc?” Lâm Tuế Xuân đi tới, nghi hoặc lên tiếng. 
Mấy tháng qua, số lần Khương Úc đến tìm cậu chỉ đếm trên đầu ngón tay. Giờ cô bất ngờ xuất hiện, thật quá đường đột. 
Vỗ vào chỗ bên cạnh, Khương Úc lên tiếng: “Ngồi đi.” 
Lâm Tuế Xuân đứng trước mặt cô, không động đậy. 
Khương Úc đứng dậy, đưa túi đồ bên cạnh qua, hai mắt sáng lên, nói: “Cho cậu.” 
Lâm Tuế Xuân không nhìn đã từ chối: “Tôi không cần.” 
Khương Úc bĩu môi, ánh mắt khẽ chớp động. Cô ném 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-xuan/1732454/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.