🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

Ngồi xe hơn hai tiếng, lại vượt qua một con đường nhỏ mọc đầy cỏ dại, Lâm Tuế Xuân mới thấy nhà mình. Ngôi nhà mái ngói rách nát nhưng sạch sẽ, gọn gàng được xây từ vài chục năm trước. Mảnh sân nhỏ dùng để nuôi gà ngay trước nhà toát ra hơi thở của một cuộc sống bình dị chốn thôn quê.

Cậu đi đến cửa, bà nội lập tức ngẩng đầu, vui vẻ tới đỡ đồ giúp cậu.

Bà nội có mái tóc bạc trắng, khóe mắt chằng chịt nếp nhăn, nhưng thấy Lâm Tuế Xuân thì phấn khởi ra mặt: “Xuân Nhi về rồi, về rồi.”

“Bà nội.” Lâm Tuế Xuân nhìn bà, hốc mắt hơi ướt: “Con về rồi.”

Thấy mặt cậu có vết thương, bà nội không khỏi ngẩn ra: “Sao thế này, Xuân Nhi, có người bắt nạt con à? Con đừng cố chịu đựng, mau nói cho bà nội biết.”

“Không phải.” Lâm Tuế Xuân ngừng một lát, nở một nụ cười hết sức tự nhiên. Nụ cười của cậu thật sự có thể khiến băng tan đá chảy.

“Con bất cẩn đập vào cầu thang. Bà nội, bà đừng lo, bạn học của con rất tốt, không bắt nạt con đâu.”

Bà nội gật đầu: “Vậy thì tốt. Ngồi xe lâu thế hẳn là Xuân Nhi đã mệt rồi, bà nội nấu đồ ăn ngon cho con nhé!”

Buổi tối, bà nội giết một con gà, hầm canh cho cậu.

Nhìn bà nội tích cực gắp thịt gà vào bát cho mình, Lâm Tuế Xuân không khỏi cảm thấy chua xót. Cậu chặn đũa của bà, gắp thịt cho bà. Nhưng bà lại xua tay: “Bà không ăn cái này, không quen.”

Lâm Tuế Xuân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-xuan/1732431/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.