🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Có dữ cũng không dữ với mấy đứa, đừng có lắm lời.”



Trần Triều ở quê bao nhiêu ngày như vậy, cho dù anh không nói, những người nên biết ắt sẽ hay tin.



Đinh Văn Thao hậm hực trở về, vừa về đã tức tốc đi tìm Trần Triều, thấy Trần Triều đang ngồi ăn dưa hấu với Tiểu Khải. Tiểu Khải cầm một miếng dưa hấu rất to lên ăn, trong tay Trần Triều có một đĩa trái cây, bên trong có rất nhiều miếng dưa tròn lủm, cầm tăm xiên để ăn.





Trần Triều nghe thấy tiếng ngẩng đầu lên nhìn, thấy Đinh Văn Thao đang chau mày lao phăng phăng tới.



“Đồ bạc tình bạc nghĩa!” Đinh Văn Thao vừa quát vừa nện vào người Trần Triều.



Cũng may bình thường Trần Triều hay chơi bóng, bàn tay vững vàng, không đến nỗi để miếng dưa rơi xuống đất. Trần Triều chống tay kia xuống đất, anh ho khan bảo rằng: “Hảo hán tha mạng.”



“Không tha!” Đinh Văn Thao lấy cánh tay ghìm cổ Trần Triều, “Sao anh về mà không nói với em?”



“Cậu ra ngoài chơi còn gì?” Trần Triều đưa đĩa trái cây trong tay cho Tiểu Khải, sợ lát nữa sẽ bắn lên người, “Bố cậu nói với bố anh như vậy.”



“Em còn chơi được cả đời mà!” Đinh Văn Thao đã về từ lâu, thấy ở nhà chán quá, quay lại trường học được hai ngày thì sáng nay nghe bố nói Trần Triều quay về, bấy giờ mới hay tin.



Đinh Văn Thao học quản lý hậu cần ở một trường tư thục, nhà họ cảm thấy cậu ta không đỗ đại học nổi, có thể thi đậu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-trieu/3549830/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàn Triều
Chương 45
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.