"Sau này cậu ấy thường xuyên đi xem kịch của Thịnh Dã", Giới Bình An nói, "Mỗi lần đều tặng hoa, cháu cũng biết, chuyện này người bình thường còn không chịu nổi, huống chi là Đàm Trận tới tặng. Rồi cậu ấy tới tìm ta, ta mới biết Thịnh Dã đã kể cho cậu ấy nghe mọi thứ, kể cả chuyện của cha mình."
Đàm Thiên thắc mắc: "Tại sao cha cậu ấy không cho cậu ấy học diễn xuất?"
Giới Bình An thở dài, một lời khó nói hết: "Trước kia cha cậu ấy ở trong cùng một đoàn kịch với chúng ta, không xuất thân chính quy, cũng chưa từng đi theo thầy giáo gì học nghệ cả, tất cả đều dựa vào thiên phú. Vào thời điểm bây giờ thì chính là loại diễn viên được ông trời ưu ái, đáng tiếc khi đó giới điện ảnh trong nước vẫn là thời kỳ mới khai phá, kiểu người diễn viên nghiệp dư nửa đường gia nhập này như ông ấy không có cơ hội gì, cho nên cha cậu ấy vẫn luôn chỉ ở đoàn kịch diễn kịch, sau này... sau này xảy ra một ít chuyện."
Giới Bình An nói đến đây dừng lại trong chốc lát, bỏ qua một ít phân đoạn không cần thiết, "... Sau đấy đoàn kịch không hoạt động tiếp được nữa, Thịnh ca người này lại tâm cao khí ngạo, điện ảnh trong nước phát triển thật sự rất chậm, ông ấy lại muốn nhanh chóng chứng minh chính mình, cho nên đến cảng đảo bên kia phát triển. Sau đó xảy ra chuyện gì ta cũng không rõ lắm, chỉ biết ông ấy có chút chuyện, lấy tính cách của ông ấy không có khả năng sẽ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-toan-mat-kiem-soat/923056/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.