Editor: Jena
——————————-
Cư dân của khu nhà rốt cuộc cũng chờ được đến ngày nơi đây được phá dỡ, chỉ có mình Khổng Tinh Hà không đợi được. Kết thúc bộ phim, cậu đã dùng phương thức của chính mình để nói lời từ giã thế gian.
Khán giả bước ra từ rạp chiếu phim ngày hôm ấy, không ai là không rơi lệ. Cũng không biết chuyện Khổng Tinh Hà rời đi đối với Nghiêm Phi là giải thoát hay thống khổ, Lâu Dĩnh sẽ không thể nào quên được một màn đó, Nghiêm Phi nhìn thấy bức di thư viết tay của Khổng Tinh Hà. Có lẽ chưa từng có một khác giả nào từng nhìn thấy Đàm Trận khóc rống như vậy trong phim. Đàm Trận vẫn luôn rụt rè khắc chế, vậy mà Nghiêm Phi cuộn mình ở góc tường, khóc đến mức hoàn toàn không để ý đến hình tượng. Cả người anh như sụp đổ, chỉ một tiếng khóc đã nhấn chìm tất cả, khiến khán giả trong rạp đều nức nở theo.
Khổng Tinh Hà dùng phương thức mình hy vọng để chấm dứt số mệnh, Nghiêm Phi nhất định sẽ hiểu được. Anh sụp đổ khóc nấc lên chỉ là bởi tích tụ nhiều năm như vậy, không dám ở trước mặt Khổng Tinh Hà biểu hiện ra. Vào giờ khắc này cuối cùng bộc lộ hết thảy, chẳng hề giữ lại điều gì, giống như gửi đến người em trai sẽ không thể nào nghe được tiếng khóc của anh, cũng chẳng bao giờ nhớ về anh nữa.
Chuyện xưa về Nghiêm Phi đến đó là hết, nhưng lại là điểm cất cánh cho sự nghiệp điện ảnh của Đàm Trận. Trong một thời gian ngắn ngủi chưa đẩy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-toan-mat-kiem-soat/243420/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.