Editor: Jena
—————————-
Cả ngày nay Lâu Dĩnh không ngừng xem tin tức, lướt điện thoại di động, công tác tìm kiếm cứu nạn vẫn đang được triển khai, nhưng trước mắt vẫn chưa có tiến triển gì. Trong màn hình vĩnh viễn chỉ có sóng biển nhấp nhô, trực thăng bay xung quanh cùng thuyền cứu hộ cũng vô ích.
Trong phòng chỉ có âm thanh phát ra từ trong TV, sắc trời bên ngoài chậm rãi ảm đạm, Lâu Dĩnh mới để ý không nhìn thấy Jackson đâu, bà đứng dậy vào phòng ngủ của Thịnh Dã tìm.
Rèm cửa phòng ngủ kéo xuống, trong phòng có chút tối tăm, Lâu Dĩnh tìm trong chốc lát liền nhìn thấy chú chó nhỏ chẳng nói chẳng rằng đang rúc đầu dưới gầm giường, chỉ lộ ra cái mông mập mạp.
Bà ngồi xổm xuống gọi: "Jackson, đi ra ăn ngon nào."
Cái đầu nho nhỏ ngoi lên, ánh mắt đen láy dưới gầm giường nhìn bà.
Lâu Dĩnh có chút nức nở, nói: "Thật đấy, lần này không lừa gạt con đâu, đến đây."
Nói đoạn, chú chó liền theo bà ra khỏi phòng ngủ, bà bóc một túi đùi gà cho nó ăn.
Jackson ngậm đùi gà, chạy về phòng ngủ, chui lại vào gầm giường ăn một mình.
Lâu Dĩnh đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn bóng lưng chú chó trước mặt, nước mắt lại lăn dài trên khuôn mặt.
Có một lần, Thịnh Dã nói với bà: "Mẹ ơi, con gặp ác mộng."
Lúc đó bà chỉ cúi đầu thái rau, dù sao Thịnh Dã cũng thường xuyên gặp ác mộng, cơn ác mộng của cậu luôn kỳ kỳ quái quái, bà đã sớm không còn quá lo lắng như trước.
Thịnh diễn cho Jackson ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-toan-mat-kiem-soat/243410/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.