Sắc trời cũng chỉ là hơi ảm đạm, có vài tia sáng mờ nhạt mờ hồ xuất hiện viền quanh người nam tử, mấy tia vỡ bắn lại tán ở nữ nhi gia đều ánh lên trên dung mạo, miệng bạc tình nhẹ nhàng tiết lộ tình tự trong miệng, sống mũi cao thẳng thoạt nhìn thập phần anh khí, nhưng biến thành cả khuôn mặt đầy mị khí.
Đây là Lý Hưu Dữ mà Triệu Trường Hữu chưa từng thấy qua.
Bất đồng với đường hoàng và xinh đẹp trước đó, nam tử lúc này không mang theo khuôn mặt ác ý, an tĩnh giống như trà hương ấm áp, mềm ấm duy nhất, bình dị gần gũi.
Ngươi nếu là nữ tử, không biết nên có bao nhiêu hảo!
Chính là thực sự có thể cùng ngươi bên nhau suốt đời.
Thế nhưng hôm nay, làm kẻ chết thay không nói, còn muốn bị người chế nhạo.
Ta Triệu Trường Hữu mặc dù danh tiếng vô cùng xấu, khả không có nghĩa là ta có thể không sĩ diện, mặc người xâm lược.
Than nhẹ một tiếng, Triệu Trường Hữu đã có quyết định của mình, vươn tay ra, đẩy đẩy nam tử còn đang trong mộng.
Nam tử chậm rãi vén tầm mắt, vung lên khóe miệng, lộ ra nét tươi cười lười nhác, trong giây phút, bầu không khí đã bị khí tức dã diễm vây quanh.
“Đói bụng sao?!”
Giơ tay lên, muốn chạm lên gương mặt của thanh niên, lại bị thanh niên cố ý tránh ra, Triệu Trường Hữu không nhìn tới bộ dáng khuynh quốc khuynh thành kia, cúi đầu.
“Ta phải về nhà!”
Lý Hưu Dữ ngồi thẳng người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-thi-thinh-nhi-nga-tru-ba/2420716/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.