“Kim, Kim Xà kiếm…”
Lấy tay cố sức che vết thương, hòng làm dừng lại hàng loạt máu đang chảy ra, hắc y nhân kia vẫn như trước có thể nói ra danh hào của bảo khí.
“Ngươi cũng biết hàng đó!”
Nam tử chẳng biết khi nào bị người vây quanh, sớm đã đem Triệu Trường Hữu cùng Oanh Ca hai tên vô dụng này hộ ở sau người, hắc y nhân đối với trọng thương của mình, Lý Hưu Dữ lạnh lùng cười nói.
Biến cố thình lình xảy ra, làm những người liên can đều dừng động tác lại, nhìn sang bên này.
“Kiếm hiệp Đoạn Vân Lâu là gì của ngươi!?”
“Chính là gia sư!”
Người nọ nghe vậy lùi một bước, chớp mắt.
“Lý Hưu Dữ, ngươi là người của tứ gia?”
Lời nói thốt ra, làm hắc y nhân ảo não không ngớt, đột nhiên ngừng miệng.
“Đã như vậy, ta lại càng không thể lưu ngươi!”
Mười mấy người vừa dừng công kích giờ này lại theo một tiếng ra lệnh của người ta, cùng lúc mà lên, càng không thấy dáng dấp vừa bị Lý Hưu Dữ trêu đùa, xuất ra đều là tuyệt học.
Lý Hưu Dữ cũng hơi nhíu mày, chăm chú lên, thanh bảo khí thành danh kia lên sân khấu cũng giống như sống dậy, ngân thiết tựa du động cao thấp bay lượn, từng đóa đóa kiếm hoa rực rỡ, lộng lẫy lóa mắt, thêm nam tử tung bay kia, bạch y thắng tuyết, cẩm y ngọc dung, cảnh đó thực sự là hoa lệ không lời nào tả được.
Hắc y đầu lĩnh bị trọng thương cánh tay mà nghỉ chân xem đấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-thi-thinh-nhi-nga-tru-ba/2420597/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.