Thần tình mờ mịt nhìn hành động của Lí Hưu Dữ, Triệu gia Nhị gia có chút không rõ ràng, vì sao đơn giản như thế đã buông tha hắn, chẳng lẽ sự việc vừa rồi, y không có chú ý tới!
Kia thật đúng là quá tốt rồi!
Dọa hắn ra một thân mồ hôi lạnh, còn tưởng rằng lần này thật sự không sống nổi chứ!
Chỉ là xem bộ dáng này, mặc dù đã gần kề thời điểm giữa trưa, chẳng lẽ giữa ban ngày ngươi lại muốn đi ngủ hay sao.
Ta đây, ta phải làm sao bây giờ a!
Nhưng lại thay đổi ý nghĩ, ngươi cứ đi ngủ đi, chờ ngươi ngủ rồi, ta liền chuồn đi, xem ngươi còn có thể làm như thế nào!
Trước khi chạy ta cũng phải vẽ mặt ngươi, lấy hết bạc của ngươi, trộm đi xiêm y của ngươi, cho ngươi mất hết mặt mũi giáo chủ.
Hảo báo cừu ngươi làm nhục ta.
Nghĩ vậy nhị công tử nhỏ bé của chúng ta cười khẽ, muốn bao nhiêu xấu xa thì có bấy nhiêu, hoàn toàn quên lúc vừa rồi khinh bạc người ta thì say mê ra sao.
Thật là quá ngốc rồi!
Hắn ngồi ở dưới đất cười tà ác, nam tử trên giường đằng kia lại giống như nghe được tiếng lòng không thực tế lại tựa như huyên náo cực kỳ, nhổm người dậy, thản nhiên cười khẽ lên:
“Muốn chạy trốn?!”
Khoát tay, vươn ngón trỏ thon dài thẳng chỉ Triệu Trường Hữu trên mặt đất, hắn lập tức hé miệng đang đóng ra, bảo trì bộ dáng xấu xa bị người cố định ở tại chỗ.
Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-thi-thinh-nhi-nga-tru-ba/2420561/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.