Ninh Tĩnh vừa trở về tư phòng, cửa mở ra đã làm nàng giật cả mình. Tiêu Chấn nãy giờ trong phòng cứ đi qua đi lại không yên, nghe thấy tiếng Ninh Tĩnh đến gần liền dừng chân trước cửa, cho nên khi nàng vừa bước vào liền nhìn thấy gương mặt đầy sát khí, lạnh lẽo cùng đáng sợ của hắn. Ninh Tĩnh thấy Tiêu Chấn lại nhớ đến mấy lời Bạch Chi vừa nói với hắn, không còn giật mình nữa, nàng thậm chí còn không thèm đếm xỉa đến hắn, nâng tà váy lách người đi vào bên trong. Ninh Tĩnh cầm cây kéo nhỏ trên bàn tiến đến chậu hoa mẫu đơn được đặt trên kệ cách đó không xa, bộ dáng điềm tĩnh, thờ ơ cắt tỉa lá cây làm Tiêu Chấn không thoải mái, lửa giận bị nàng bén cho dữ dội thêm một chút.
"Nàng không có gì để giải thích với ta sao?"
Tiêu Chấn lệnh cho Minh Lan ra ngoài, bây giờ trong phòng chỉ còn hắn và Ninh Tĩnh. Chầm chậm đi đến đối diện nàng, hắn nhíu mày nhìn nương tử mặc kệ mình, cũng chẳng thèm giải thích câu nào với hắn. Nàng không sợ hắn hiểu lầm nàng, sợ việc kia sẽ ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai người hay sao?
"Về việc gì?", Ninh Tĩnh cắt rơi một chiếc lá đã úa vàng, thấp giọng hỏi. Nàng còn chưa tính toán với hắn mà hắn đã tính với nàng?
"Về tên Hướng công tử kia.", Tiêu Chấn nói thẳng luôn, bây giờ hắn đang gấp lắm, chỉ muốn nghe nàng giải thích thôi, chỉ cần là nàng nói, điều gì hắn cũng sẽ tin.
"Vô tình trò chuyện vài câu, sau đó nha hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-the/873105/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.