Sau khi giải thích cho Tiêu lão phu nhân một hồi, Ninh Tĩnh cùng Mẫn Mẫn trở lại tư phòng nghỉ ngơi. Ngồi trên nhuyễn tháp, Ninh Tĩnh được Minh Lan xoa bóp bả vai cùng chân, còn Mẫn Mẫn thì lui xuống chuẩn bị trà an thần cho nàng như mọi lần. Nhớ lại khi nãy ở chùa, Ninh Tĩnh cùng Mẫn Mẫn dường như hết cách, chỉ còn có thể vào xin trụ trì tá túc đỡ một đêm, không ngờ lúc ấy Hướng Viễn lại vô tình xuất hiện ra tay cứu giúp. Hướng Viễn vừa từ trấn bên cạnh trở về, đi qua đoạn đường này nên gặp phải Ninh Tĩnh, biết nàng đang gặp khó khăn, không nghĩ ngợi cho nàng nương nhờ xe ngựa của hắn để về Tiêu phủ. Để tránh ai đó nhìn thấy lại dị nghị, Hướng Viễn nhường lại xe cho nàng và Mẫn Mẫn ngồi vào trong, bản thân thì ra phía trước ngồi cùng xa phu, sau đó về đến gần Tiêu phủ thì hắn dừng xe, cho nàng tự đi bộ trở về, khi nãy kể chuyện cho Tiêu lão phu nhân, nàng cũng không nhắc đến Hướng Viễn là người giúp đỡ, chỉ nói gặp được quý nhân, thấy nàng khó khăn thì ra tay cứu giúp, chỉ vậy thôi.
"Tiểu thư, người uống trà đi, cả ngày hôm nay mệt nỏi cùng phiền muộn rồi.", Mẫn Mẫn tiến đến dâng trà cho Ninh Tĩnh, nhìn vẻ mặt uể oải của tiểu thư, có lẽ hôm nay nàng đã chịu khổ không ít. Cùng với trà an thần này, lát nữa nhắc nhở tiểu thư đi ngủ sớm, như vậy mới không tổn hại sức khoẻ.
Như chợt nhớ đến điều gì đó, Ninh Tĩnh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-the/873091/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.