May mắn là trong chiếc quan tài là một thiếu nữ độ mười sáu mười bày, thi thể vẫn còn tươi mới, nguyên vẹn.
Nắp quan tài không quá dày, nên ta có thể phá nó chỉ bằng hai cú đấm.
Phụ mẫu thân xác này còn đang ở bên ngoài khóc lóc thảm thiết, khi thấy ta bật nắp quan tài bước ra, bọn họ kinh hoàng ngã bệt xuống đất.
“ Chúc mừng”
Lúc này Vưu Tồn cũng bay xuống nhìn ta trên dưới.
Hắn vừa đánh giá vừa nói: “ Nàng ta lông mày hay mắt đều có phần khá giống với ngươi”
“ Thật sự rất giống”
Thực ra ta vẫn chưa kịp nhìn thấy hình dạng hiện tại của mình, cũng không quá để tâm đến lời hắn nói, điều duy nhất mà ta nghĩ bây giờ là mình có thể chạy được không?
“ Đi thôi”
Hắn vừa định đi, ta liền nắm lấy ống tay áo hắn, thăm dò hỏi: “ Chủ thượng, ngài hiện tại đã khoẻ mạnh rồi, cũng không cần ta chăm sóc nữa..... Vậy ta có thể rời đi không?”
Hắn dừng lại một chút, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “ Ngươi muốn rời đi?”
“ Ôi trời ơi, là do ngài không cần ta nữa”
“ Tru Ngọc, ngươi phải nhớ rõ ràng, ngươi cùng bổn toạ ký khế ước, là người của bổn toạ, việc đi hay ở không được phép nhắc đến nữa”
“ Rõ ràng huyết khế không có ký kết, mới chỉ có mỗi mình ta chảy máu mà...”
“ Ta nói ký là ký, mạng ngươi là do ta cho. Nếu ngươi muốn rời đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-than/3574920/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.