Bởi vì người của Diệp Văn Lệ nhúng tay nên Tiết Tắc nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ ở Nam Mỹ, sáng ngày thứ hai hắn dẫn người quay về tỉnh A báo tin cho tổ chức.
Phó Trí nghe báo cáo xong liền gọi vài cuộc điện thoại, bàn bạc cũng hơn nửa ngày trời. Tuy không đến mức sứt đầu mẻ trán nhưng cả biệt thư đều rơi vào bầu không khí căng thẳng và khẩn trương. Giằng co hai ngày, hắn mới nhớ tới Cố Niệm. Ở ngoài, thiếu niên dựa cửa chờ lệnh, nghe người trong phòng làm việc gọi tên mình, cậu chậm rãi đẩy cửa tiến vào, "Ngài Phó."
Không biết tại sao, vẻ mặt Cố Niệm thoạt nhìn không tốt lắm. Phó Trí nghĩ cậu vẫn còn giận dỗi vì cuộc điện thoại lần trước, hắn nâng cằm cậu hướng tới bệ cửa sổ, "Về rồi thì tự thay nước cho nó đi."
Cố Niệm ngoan ngoãn đến chỗ bình hoa, nhưng vừa chạm nhẹ thì vài ba cánh đã khẽ rơi xuống, màu hoa bắt đầu vàng úa, không còn xinh đẹp như lúc trước.
"Rụng rồi." Cậu nói.
Bằng cách thức kì diệu nào đó cảm xúc của Cố Niệm vẫn ảnh hưởng đôi chút tới Phó Trí, khiến lòng hắn trở nên nặng nề và ảm đảm hơn bình thường.
Phó Trí nghi ngờ đây là mánh khóe vặt vãnh của cậu nhưng nhìn Cố Niệm không giống như đang giả vờ.
Tình huống này làm hắn khó chịu vô cùng.
"...Vậy đổi bó khác." Phó Trí hoàn toàn mù tịt trong việc khiến người khác vui vẻ, hắn nhìn chăm chăm sườn mặt của cậu, cuối cùng gượng gạo nói.
"Sau này tùy em chọn."
Cố Niệm nghe thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-su-ki-luc/884346/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.