Dù danh tiếng của Đoạn Thập Tứ trong thanh Trường An có lan truyền tồi tệ đến mức nào, Quân Lệnh Hoan tin chắc bọn họ toàn nói bậy.
Trong mắt Quân Lệnh Hoan, Đoạn Thập Tứ ca ca là một người rất rất tốt, chỉ là không thích nói chuyện mà thôi.
Nói ra cũng lạ, Quân Lệnh Hoan từ nhỏ được cả nhà nâng niu chiều chuộng, khi Ngũ hoàng tử ca ca của nàng trở thành Nhiếp chính vương, ai nấy trong thành Trường An này đều thuận theo nàng.
Nhưng từ nhỏ nàng lại thích theo sau Đoạn Thập Tứ.
Chuyện này phải kể từ năm Quân Lệnh Hoan tám tuổi.
Ngày đó, cô bé và mẫu thân bị một toán binh sĩ không biết từ đâu đến bắt giữ, muốn giam họ vào lao ngục. Dù Quân Lệnh Hoan không biết người trước mặt mình là ai, nhưng cũng biết lao ngục của triều đình là nơi giam người xấu.
Tên lính siết tay cô bé đau điếng nhưng cô bé không dám khóc vì sợ mẫu thân lo lắng.
Cô bé sớm đã bị dọa sợ toàn thân lạnh run.
Đúng lúc ấy, thiếu niên cả người bê bết máu đó xuất hiện.
Năm đó, Quân Lệnh Hoan vẫn còn nhỏ, không nhớ được tình hình cụ thể, nhưng vẫn nhớ rõ, ca ca tuổi không bao lớn đó cứu cô bé khỏi tay tên lính, một tay ôm cô bé vào lòng.
Mùi máu tanh nồng nặc khắp người, động tác không hề nhẹ nhàng, thân thể cũng cứng ngắc, cánh tay giữ cô bé cũng làm cô bé đau, nhưng lại làm cô bé có cảm giác an toàn không thể giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-quan-quyen-the-that-ra-la-trung-than-luong-tuong/3593445/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.