Khi Tình Tâm chạy đến Nhất Thanh hiên, đã thấy Thừa Diệp nằm trêngiường đau khổ rên rỉ, lăn qua lăn lại, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Sao lại biến thành như vậy?! Ngươi đâu! Mau tới a, tìm đại phu mau!”
“Không cần, không cần đại phu!”Thừa Diệp liên tục lắc đầu.
“Không tìm đại phu sao được?” Nàng sốt ruột tới ngồi cạnh giường, nghiêngngười tới gần hắn, trên khuôn mặt tuấn tú lúc này đổ đầy mồ hôi lạnh.
“Ta chỉ đau đầu…”
“Phải không, hay là muốn gọi đại phu- ”Nàng đứng dậy, nhưng hắn lại trực tiếp ôm lấy nàng, “Không cần, để ta ôm là được.”
“Như vậy là được?!”
Nàng không hiểu, nhưng chỉ cần có thể khiến hắn không đau, nàng trái lạingoan ngoãn cho hắn ôm, mà thứ khiến kẻ khác kinh ngạc chính là, hắnchậm rãi an tĩnh lại, chỉ là đôi lông mày rậm vẫn nhíu chặt lại, đôimắt nhắm nghiền, giống như đang đau nhức.
Kỳ quái? Thập nhị cách cách đâu rồi?
Thừa Diệp hít sâu một hơi, Tĩnh Vũ đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn quấy rốikế hoạch của hắn, vốn muốn nghiêm phạt tội lừa gạt của Tình Tâm, sau đó tìm một lúc thích hợp nói cho nàng biết chuyện hắn đã khôi phục thịlực, hai người sẽ giải thích rõ ràng mọi khúc mắc, thế nhưng nếu đểnàng biết hắn đã sớm khôi phục thị lực nhưng vẫn thờ ơ để nàng cùngthập nhị cách cách diễn trò thì kẻ nổi trận lôi đình đổi lại chính lànàng, nghiêm phạt trái lại mất tác dụng nửa chừng! Cho nên phải chonàng được lợi rồi, vai diễn người mù của hắn tới đây kết thúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phu-cach-cach/2877397/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.