“Hừ, con nhện tinh kia, tiểu gia gọi ngươi một tiếng, ngươi dám đáp lại không?”
Bánh bao nhỏ bằng ngọc trừng đôi mắt to, vừa nắm lục lạc trong tay vừa dùng sức lắc trước mặt “con đại nhện tinh” kia, hoàn toàn không chú ý tới biểu cảm vô cùng kinh ngạc trên gương mặt của “con đại nhện tinh” đang bị bàn tay béo của tiểu ca ca mình nhéo đến biến hình.
Thứ kia, rõ ràng là…
“Ngươi… dùng…” Con “đại nhện tinh” nào đó ngập ngừng không rõ định nói gì.
Cũng không thể trách hai đứa tiểu quái vật này làm ra chuyện buồn cười đến vậy, bởi vì bà mẹ nào đó rảnh rỗi lại kể cho chúng nó mấy cái chuyện cổ tích trên trời dưới bể, lừa cho hai cái bánh bao ngọc mềm mềm mịn mịn cả ngày cầm cành cây khô, chạy khắp Ngự Hoa Viên “hàng yêu phục ma”, phía sau là một đàn cung nữ thái giám liên thanh “tiểu tổ tông, chậm một chút đi mà!”, “tiểu tổ tông à, làm vậy không được đâu”.
Bà mẹ nào đó thì cười hì hì nhìn hai cái bánh bao ngọc nhỏ nhà mình gây sự đến gà bay chó sủa, mỹ danh gọi là đám bánh bao nhỏ “vừa học vừa chơi”, đừng có cả ngày nằm trong lòng bà vú và cung nữ.
“Tiểu gia là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, yêu nghiệt, còn không mau buông Nhị sư đệ của ta ra!” Tiểu Thanh Nhi lanh lảnh nói.
Bách Lý Thanh còn chưa biết cái gì là “Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không”, một cái bánh bao nhỏ đang nhéo mặt hắn bỗng bực bội, quay mặt kêu lên với tiểu huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1849067/quyen-4-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.