Tây Lương Mạt nhìn một cành mai vàng nhạt trong tay mình, bỗng nhiên như có chút suy nghĩ giao cho Bạch Trân ở bên cạnh rồi mới thúc ngựa đuổi theo Bách Lý Thanh.
Khi Tây Lương Mạt đuổi kịp Bách Lý Thanh, Bách Lý Thanh liếc nhìn qua tay Tây Lương Mạt, không nhìn thấy trên tay nàng có cái gì mới làm ra vẻ vừa rồi không xảy ra chuyện gì, lạnh nhạt nói: “Lát nữa ngươi cùng ta đi gặp Trinh Nguyên.”
Tây Lương Mạt nhìn dáng vẻ hắn, cười nói: “Thôi đừng, ta là cái bình dấm chua lớn đấy, miễn cho mùi dấm chua trong bình của ta bay ra ba ngàn dặm, ngươi nên đi một mình đi.”
Bách Lý Thanh không một chút biểu cảm liếc nàng một cái, cười khẩy rồi không nói gì.
Đám thân tín ở bên cạnh thì đồng loạt mỉm cười, Tiểu Thắng Tử không nhịn được trộm cười ra tiếng, phu nhân đang mỉa mai Thiên Tuế gia mà, vậy mà Thiên Tuế gia còn chịu chấp nhận, đúng là thú vị.
Nhưng còn chưa cười xong không biết cái gì đã bắn vào cái miệng còn há ra nửa vời của hắn, gương mặt trắng nõn nghẹn đỏ bừng.
Bách Lý Thanh hừ lạnh một tiếng: “Cười khó nghe chết được!”
Sau đó hắn thúc ngựa đi đầu, đám thị vệ khác lập tức đuổi theo, Tây Lương Mạt vỗ vỗ Tiểu Thắng Tử an ủi, cười khẽ một tiếng, thúc ngựa đi theo.
Để lại một mình Tiểu Thắng Tử nằm rạp trên ngựa, nước mắt lưng tròng dùng sức phun một đóa hoa từ cổ họng ra.
Thì ra không biết từ khi nào Bách Lý Thanh đã tiện tay xé rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1849023/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.