“Bản cung không mong nàng ta hoàn toàn tin ta.” Trinh Nguyên lạnh nhạt nói, nàng đi chậm lại, rồi đứng lại bên hồ, lẳng lặng nhìn sắc trời nhợt nhạt âm u cùng mặt hồ còn chưa đóng băng hết.
Tế Nguyệt nhìn nàng có chút khó hiểu, Quận Chúa… nói bí mật từng bị làm nhục với Thiên Tuế Vương Phi, thế nhưng… Quận Chúa cũng nói quá lên đôi chút.
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, ánh mắt xa xăm, khẽ thở dài nói: “Bắc quốc này lạnh đến vậy, rộng đến vậy, hoàn toàn khác với Tây Địch, muốn sinh tồn ở nơi lạnh giá thế này cần một bếp sưởi đủ ấm áp, ta không muốn lại làm một quân cờ mặc người ta thao túng nữa.”
Nàng dừng một chút rồi nhếch môi nói: “Vì thế, ta chỉ cần biết Thiên Tuế Vương phi và Cửu Thiên Tuế đều cần ta, vậy là đủ rồi.”
Tế Nguyệt vẫn không hiểu, Quận Chúa luôn khiến những thân tín hầu hạ nhiều năm, cùng sống cùng chết như bọn họ không cách nào hiểu rõ.
“Đúng rồi, lát nữa chúng ta hồi cung chuẩn bị một chút, sau đó tìm cơ hội xuất cung, bản cung muốn gặp một người.” Trinh Nguyên Công Chúa bỗng nhiên nói.
Tế Nguyệt sửng sốt gật đầu, hai chủ tớ bèn đi thẳng ra ngoài.
Tế Nguyệt đi một lát mới lo lắng nhìn Trinh Nguyên Công Chúa, do dự nói: “Công Chúa điện hạ, ngài không sợ Thiên Tuế Vương Phi sẽ nói việc này cho Ninh Vương sao?”
Trinh Nguyên Công Chúa cười mỉa một tiếng, nói: “Nàng ta muốn nói thì cứ nói, ta còn mong nàng ta nói kìa, có điều ta cho rằng…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1849017/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.