“Tên nô tài chó má, Thái Tử gia vĩnh viễn là Thái Tử gia, người trong hoàng thất ta bất kể ở nơi đâu, trong hoàn cảnh gì, đều không phải một tên nô tài chó má như ngươi có thể nhục nhã!” Trong đôi mắt xếch lạnh lẽo của Thái Bình Đại Trưởng Công Chúa lóe lên tia sáng như dao, con dao đó như nhúng kịch độc, làm cho ngục tốt run lẩy bẩy.
Ai chẳng biết tính tình của Thái Bình Đại Trưởng Công Chúa rất cay độc vô tình, lại có địa vị cao thượng, cho dù nàng phạm lỗi gì cũng không bị truy cứu, ngay cả lúc này Cửu Thiên Tuế nắm giữ đại quyền Thiên Triều, vô số vây cánh của Thái Tử và Lục Thừa Tướng bị trị tội, thì người thuộc đảng Thái Tử như nàng chẳng những không bị truy cứu mà địa vị còn củng cố như trước.
Đường đường Thái Bình Đại Trưởng Công Chúa muốn giết một ngục tốt nho nhỏ như hắn là dễ như trở bàn tay, ngục tốt cảm thấy trong lòng lạnh toát, nhất thời sợ đến mức quỳ hai gối xuống, liều mạng gật đầu: “Ngài đại nhân đại lượng tha cho nô tài lần này đi, nô tài chỉ vì thấy Thái Tử điện hạ không muốn dùng cơm nên mới… nên mới nói vài câu, nô tài cũng vì lo lắng cho Thái Tử điện hạ thôi ạ.”
Hắn lo sợ bất an, bây giờ hô Thái Tử điện hạ cũng không phải vấn đề lớn đúng không? Dù sao Thiên Tuế gia chưa từng hạ xuống chiếu thư chính thức phế Thái Tử, nếu vậy Thái Tử này vẫn được coi là Thái Tử, đúng không?
Thái Bình Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848977/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.