Kim Tiệp Dư nằm trên người Phương Quan, vươn đầu ngón tay sơn móng màu hồng phấn vẽ vòng tròn khêu gợi trên lồng ngực quyến rũ của hắn: “Cửu Thiên Tuế chỉ là một hoạn quan, nay thế lực của hắn như mặt trời ban trưa, nếu bản cung không dựa vào hắn, hoặc nên nói nếu bản cung không có tác dụng với hắn, Thuận Nhi lại còn nhỏ, làm sao hắn có thể lựa chọn Thuận Nhi đăng cơ, nay ta và Thuận Nhi là cô nhi quả phụ, đợi Thuận Nhi lớn rồi, đến lúc tự mình chấp chính sẽ xảy ra chuyện gì còn phải nói sau.”
Phương Quan thấy Kim Tiệp Dư như vậy liền mỉm cười: “Kiều Kiều, Thuận Nhi còn nhỏ, bây giờ ngươi còn yên bình, nếu sau này để cho Cửu Thiên Tuế và Trinh Mẫn Quận Chúa phát hiện các ngươi có ý đồ khác sẽ không xong đâu.”
Kim Tiệp Dư chậm rãi nói: “Ít nhất trong vòng mười năm bọn họ sẽ không làm gì mẹ con ta.” Dứt lời, nàng ta thoáng dừng, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn: “Sao thế, Phương Quan, ngươi có vẻ rất chán ghét Cửu Thiên Tuế và Trinh Mẫn Quận Chúa thì phải?”
Tên của Kim Tiệp Dư là Kim Kiều Kiều, là con gái huyện lệnh thất phẩm, lúc trước sau khi tuyển tú tiến cung, không có thế lực chống lưng đành làm một cung nữ tư chế tầm thường. Bề ngoài của nàng ta tuy không thể nói là diễm quan quần phương nhưng có một gương mặt mềm mại yêu kiều trời sinh, dáng người thướt tha, lại cực biết nhìn mặt đoán lòng, gợi niềm vui của người khác, từ nhỏ đã được cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848954/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.