Người vừa tới mặt mày tuấn tú, ánh mắt tuy lạnh như băng lại khó che giấu vẻ xinh đẹp của hắn, bộ cẩm bào màu trắng trên người càng tôn lên dáng người cao gầy.
Hắn mỉm cười nhìn Lục Thừa Tướng nói: “Tướng gia cần gì làm khó đám hạ nhân chúng ta.”
“Phương Quan, sao ngươi lại ở đây, hay Thái Bình Đại Trưởng Công Chúa điện hạ cũng ở đây?” Lục Thừa Tướng nheo mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói.
Phương Quan gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Vậy vừa khéo, bản tướng gia có chuyện quan trọng muốn thỉnh giáo Thái Bình Đại Trưởng Công Chúa điện hạ.” Lục Thừa Tướng liếc mắt nhìn hắn, không che giấu vẻ khinh miệt, thản nhiên vượt qua hắn đi vào trong điện Đông Cung.
Nội thị kia quýnh lên nhìn về phía Phương Quan, hy vọng hắn có thể ngăn cản Lục Tướng gia, không ngờ Phương Quan chỉ đi theo, mắt thấy Lục Tướng gia sắp xông vào tẩm điện mới chậm rãi nói: “Tướng gia, Đại Trưởng Công Chúa điện hạ có chuyện quan trọng thương lượng với Thái Tử, ngài không thể vào.”
Lục Thừa Tướng nghe hắn nói có vẻ khác thường, lại đột nhiên nghe thấy trong tẩm điện vang lên tiếng vật nặng rơi xuống đất, tiếng gì đó bị đập xuống, không khỏi dừng tay mở cửa, nhìn về phía Phương Quan một lát, ánh mắt lạnh giá, bỗng hơi nhếch khóe môi nói: “Đại Trưởng Công Chúa điện hạ có chuyện quan trọng thương lượng với Thái Tử điện hạ, vậy bản tướng có nên chờ bên ngoài một lát không?”
Phương Quan gật đầu giống như cực kỳ bất đắc dĩ: “Vâng.”
Lục Thừa Tướng im lặng một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848945/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.