Mà sườn tây Hương Sơn, không biết bao lâu sau, sưới một bụi cỏ, một bóng người giật giật, Tây Lương Mạt gian nan mở mắt.
Nàng hơi cố gắng đứng lên lại lập tức cảm thấy choáng váng, hoàn toàn không khống chế được ngã về mặt đất, chỉ cảm thấy tất cả máu đang dồn lên não.
Tây Lương Mạt luôn nghĩ rằng nổ đom đóm mắt là người ta khoa trương lên thôi, không ngờ bản thân thật sự nếm thử.
Không biết có chấn động não hoặc gãy xương không…
Nàng nằm trên cỏ một thời gian, sờ tứ chi một lượt, tuy toàn thân đau đớn, cũng có không ít vết thương nhưng đều là trầy da, ít nhất không cảm thấy đau đớn quá mức bình thường.
Cảm thấy mạch không đập như sấm nữa nàng mới chậm rãi ngồi dậy, thuận tiện quan sát hoàn cảnh bốn phía.
Trăng sáng chiếu đồi thông, suối trong chảy trên đá.
Thu Sơn quả thật là chốn mỹ cảnh, giữa mùa đông giá lạnh, vì có suối nước nóng dày đặc xung quanh nên cây cỏ vẫn tươi tốt hơn bình thường, cách đó không xa có một dòng suối lóng lánh chảy xuôi, tiếng nước róc rách.
Nhìn địa thế của sườn dốc, ước chừng nơi này là mặt sau của Khê Cốc, suối nước từ đỉnh núi chảy xuống rồi chia làm hai đường chảy về chân núi.
Ánh mắt Tây Lương Mạt dừng lại tại một bụi cây thấp.
Xem ra sau khi bị tên ngu ngốc hung hãn kia kéo xuống, nàng quay cuồng lăn xuống, cuối cùng hôn mê trong lúc đang lăn, đụng tới mấy bụi cây này mới dừng lại.
Hiện tại nhìn lên sườn dốc đầy cây cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848830/quyen-1-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.