Màu máu đỏ kia nhàn nhạt lan ra, có thể thấy được Tây Lương Mạt dùng sức đến mức nào, đâm thẳng vào thịt đối phương.
“Lớn mật!”, “Làm càn!” Đám nội giám áo đỏ trong nháy mắt sắc mặt thay đổi hoàn toàn, đồng thanh gầm lên, nâng tay dùng sức của vạn quân lôi đình muốn chém về phía đỉnh đầu Tây Lương Mạt.
Bọn họ đều là cao thủ đại nội, một tay vung ra Tây Lương Mạt nhất định sẽ đầu óc vỡ toang mà chết, nhưng Tây Lương Mạt như không hề phát giác, chỉ cắn chặt mu bàn tay Bách Lý Thanh.
Vẻ mặt Bách Lý Thanh lại chưa hề thay đổi, phẩy tay một cái dễ dàng đánh tan lực đạo của mấy người kia, cũng ngăn cản động tác của bọn họ.
Đám nội giám áo đỏ hai mặt nhìn nhau, thu tay lại cực kỳ nhanh nhẹn, chỉ dùng ánh mắt thâm độc tàn bạo trừng Tây Lương Mạt.
“Nha đầu, cắn chán chưa?” Bách Lý Thanh chống cằm, ung dung nhìn thiếu nữ nằm trước mặt mình, giống như người bị cắn hoàn toàn không phải hắn.
Lúc này Tây Lương Mạt mới buông ra, cầm khăn tay mềm mại lau môi mình, dịu dàng nói: “Được rồi, vị máu của Thiên Tuế gia cũng không khác người bình thường chúng ta là mấy.”
Mùi tanh ngọt trong miệng khiến nàng cảm thấy không thoải mái, tiện tay cầm chén vân đỉnh ngân lộ bằng gỗ lim bát bảo tơ vàng khắc hoa trên bàn lên uống một ngụm, mùi nước trà thơm mát mang máu của người nào đó cùng xuống bụng.
Chỉ một Quận chúa nho nhỏ, hắn chưa thèm để vào mắt.
Tây Lương Mạt làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-thien-ha/1848793/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.