“Huống hồ, mưu tính đến tính mạng của đích tử Lễ Bộ Thượng thư, lại còn có quan hệ mờ ám với Vương phi mà Thánh thượng đích thân ban hôn cho Thần Vương. Chỉ cần sơ suất một chút, cũng đủ để người ta nói thành có ý mưu phản.”
Ông ta nhìn về phía Hoa Mộ Thanh, nói: “Vương phi, ta thua không nổi. Vậy nên, xin Vương phi cứ nói, muốn kẻ hèn này làm gì.”
Hoa Mộ Thanh nhìn ông ta, khẽ mỉm cười rồi lại liếc mắt ra hiệu cho Dao Cơ.
Dao Cơ bước lên, đỡ ông ta dậy, giọng chân thành: “Ây da, Hoàng tiên sinh, ngài nói vậy chẳng khác nào biến Vương phi của chúng ta thành người xấu rồi. Vương phi ấy mà, đối với người của mình, xưa nay luôn rất tốt.”
Hoàng Toàn nhìn nàng, cười cười, trên gương mặt hiện rõ vẻ bất đắc dĩ đành thỏa hiệp.
Đúng lúc đó, Xuân Hà từ ngoài đi vào liếc mắt nhìn quanh rồi đến bên Hoa Mộ Thanh, hai tay dâng lên một chiếc trâm cài tóc.
Hoa Mộ Thanh nhìn qua, rồi đưa lại cho Xuân Hà khẽ liếc Hoàng Toàn.
Xuân Hà lập tức xoay người, hai tay cung kính dâng chiếc trâm trước mặt ông ta.
Hoàng Toàn chỉ vô thức liếc một cái, sắc mặt lập tức đại biến!
“Đây…!”
Hoa Mộ Thanh mỉm cười, hơi dựa người ra sau, tư thế ung dung mà vẫn toát lên khí thế khiến người khác phải nể sợ.
Giọng nàng nhẹ nhàng mà chậm rãi: “Hoàng tiên sinh, nhận ra thứ này chứ?”
Tất nhiên là nhận ra. Đây chính là cây trâm của Hà Lâm! Hơn nữa còn là món mà ông ta từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062883/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.