Hoa Mộ Thanh lùi lại, nhìn Hà Lâm đang run rẩy đến mức không thốt nên lời chỉ khẽ cười rồi lắc đầu.
Liếc nhìn chiếc nhẫn ngọc trong tay, nàng cuối cùng cũng mất hứng, bĩu môi, tiện tay ném nó lại lên quầy.
Thản nhiên nói: “Còn tưởng đây là chiếc nhẫn cặp với cái của Vương gia, ai ngờ chỉ là một món đồ thủ công rẻ tiền.”
Lại liếc nhìn Hà Lâm, nàng cười khẽ: “Hà tiểu thư vừa rồi tranh giành với ta dữ vậy, chắc cũng tưởng thứ này là đồ đôi với nhẫn của Thần Vương chứ gì?”
Ngừng lại một chút, nàng nói tiếp: “Muốn mua về để tặng cho Thần Vương sao? Nhưng mà… Hà tiểu thư, ngươi có đủ bạc không? Ha.”
Hà Lâm lùi lại một bước, tức đến mức suýt ngất xỉu, nha hoàn phía sau vội vàng chạy tới đỡ.
Hoa Mộ Thanh thì đã quay người đi.
Nàng cười lạnh, liếc nhìn xung quanh một lượt rồi vịn tay Xuân Hà, lười biếng nói: “Đúng là xui xẻo, tự dưng mất cả hứng. Đi thôi, chúng ta về phủ, ta phải tìm Vương gia kể khổ mới được.”
“Tiện nhân!”
Hà Lâm tức giận đến điên cuồng, lại mắng một tiếng.
Nhìn Hoa Mộ Thanh rời khỏi Kỳ Trân Các, lên xe ngựa rồi đi mất, sắc mặt nàng ta âm trầm đến đáng sợ!
Nha hoàn bên cạnh run sợ gọi khẽ: “Tiểu thư… người không sao chứ?”
Vừa dứt lời, Hà Lâm lại đột nhiên dùng khăn che khóe miệng, vậy mà… bật cười!
Nha hoàn sợ hãi mở to mắt.
Chỉ nghe Hà Lâm cười nói: “Đúng là thứ ngu ngốc tự dâng đến cửa! Dám làm càn trước mặt ta? Hừ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062876/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.