Ngay cả Hoa Mộ Thanh cũng phải thầm khâm phục sự tính toán của Lan Anh! Dù đây là một canh bạc lớn, nhưng nếu thắng, không chỉ Tống Huệ mà ngay cả phủ Đề Đốc Cửu Môn cũng sẽ được nước lên, quyền thế càng thêm vững mạnh!
Lan Anh nghe Hoa Mộ Thanh khen ngợi, liền đắc ý hơi ngẩng cằm lên: “Cũng phải nghĩ xem ta là ai chứ! Ai dám bắ-t nạ-t nữ nhi ta, ta không tính ch-ết bọn chúng mới lạ!”
Hoa Mộ Thanh bật cười.
Nhưng Tống Huệ vẫn không kìm được lo lắng: “Mẫu thân, dù gì Diệp công tử cũng là đích tử của phủ Bá tước, sau này còn kế thừa tước vị, phủ Bá tước sao có thể đồng ý?”
Lan Anh lập tức trợn mắt lườm một cái to tướng: “Cần cái đám chó ấy đồng ý làm gì! Chỉ cần Diệp Chiêu đồng ý là đủ!”
Rồi bà lại nói với Tống Huệ: “Hơn nữa, cái chứ Bá tước đó chỉ là cái danh hão, chẳng có thực quyền gì! Giữ lấy cái hư danh ấy làm gì? Ta thấy Diệp Chiêu là người có tài, có năng lực sau này thật sự có thể làm phò mã của con, ra vào triều đình có thể thi triển hoài bão, chẳng phải vui vẻ hơn sao!”
Nói xong, bà lại bĩu môi: “Ta không tin nó không chịu! Hứ!”
Tống Huệ nghe vậy mới hoàn toàn yên tâm, lau nước mắt hơi giận dỗi nhìn Lan Anh: “Sao người không nói sớm với con.”
Lan Anh thấy dáng vẻ đó của nữ nhi lại bắt đầu ghét bỏ: “Nói sớm cho con làm gì! Đồ nha đầu vô ơn, vì một người nam nhân mà giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062870/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.