Hoa Mộ Thanh nhớ đến thánh chỉ ban hôn ban ngày.
Liền hỏi: “Trần ca ca, chàng định xử lý thánh chỉ đó thế nào?”
Mộ Dung Trần nghe xong liền khẽ nhướng mày, dừng lại trước một bụi hải đường đang nở rộ cũng không quay đầu, chỉ cúi xuống ngắm những đóa hoa đỏ thắm, mỉm cười nói: “Nàng muốn làm gì?”
Rõ ràng nàng chưa nói ra, vậy mà hắn đã đoán được tâm tư của nàng.
Hoa Mộ Thanh bĩu môi: “Nếu chàng bận quá không để ý, thì cô nương tên Hà Lâm đó, để ta thay chàng xử lý nhé.”
Mộ Dung Trần khẽ cười, đưa tay hái một đóa hải đường đỏ rực đang nở rộ, xoay người lại cúi sát bên tai nàng.
Hoa Mộ Thanh cũng không tránh, để mặc hắn cài đóa hoa lên búi tóc thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ lan bên tai.
Nàng ngẩng đầu, chớp mắt nhìn hắn.
Trong đáy mắt Mộ Dung Trần ánh lên ý cười, hắn thu tay lại, nắm lấy tay nàng tiếp tục bước đi, lại nói: “Nàng muốn làm gì, không cần bàn với ta. Dù sao với ta, nàng ta cũng chỉ là một kẻ chẳng quan trọng gì.”
“Không quan trọng sao?”
Hoa Mộ Thanh mỉm cười, nhìn hắn: “Chàng không biết Hà Lâm là ai à?”
Mộ Dung Trần lại dừng bước, ngoảnh lại nhìn cô nương đang đi sau.
Dung nhan nàng kiều diễm tựa thu hoa, bóng trăng soi nước càng tôn thêm vẻ thanh lệ thoát tục.
Đóa hải đường đỏ rực vốn nổi bật, vậy mà bên dung nhan tuyệt sắc của nàng chỉ còn như lá xanh làm nền.
Hắn khẽ cười, đưa tay nâng cằm nàng: “Nàng đang muốn chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062868/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.