Mộ Dung Trần vươn tay lột vỏ nho, từng quả một đưa tới miệng nàng.
Đôi khi, Hoa Mộ Thanh vô ý cắn phải đầu ngón tay hắn, hắn cũng không giận chỉ cúi đầu khẽ cắn nhẹ lên chóp mũi nàng khiến Hoa Mộ Thanh lúc thì đ-ánh hắn, lúc thì cười khúc khích không ngừng.
Cái không khí dính như keo, ngọt ngào đến phát ngấy ấy!
Cuối cùng, Lâm Tiêu – người quyết định làm “người vô hình” đứng bên cạnh cũng không chịu nổi, kêu lên một tiếng thảm thiết rồi chạy ra ngoài.
Ra ngoài, gió mát thổi qua mới thấy thứ mùi “ngọt lịm đến nghẹt thở” ấy tan đi được chút ít.
Hắn bĩu môi, liếc nhìn Quỷ Tam đang im lặng đ-ánh xe bên cạnh.
Quỷ Tam là người mấy ngày trước sau khi nhận được tin thì lập tức chạy đến ngoài cốc Dược Vương.
Thực ra, để Mộ Dung Trần hay Lâm Tiêu đ-ánh xe đều được. Có điều, tay lái của Lâm Tiêu thì… e rằng chưa kịp tới Long Đô, Hoa Mộ Thanh đã bị hắn xóc cho ngã ch-ết rồi.
Mộ Dung Trần cũng có thể đ-ánh xe, nhưng bây giờ hắn căn bản không muốn rời Hoa Mộ Thanh dù chỉ một khắc!
Vì vậy chẳng ngại phiền phức, để Quỷ Tam chạy một chuyến.
Lâm Tiêu liếc nhìn Quỷ Tam vốn ít nói lạnh lùng, rồi cười hì hì: “Này? Lão Tam, ngươi ra ngoài thế này, nha đầu Phúc Tử nhà ngươi không than phiền à?”
Nghe giọng điệu là biết rõ ràng có ý trêu chọc.
Quỷ Tam mặt không đổi sắc: “Nghe nói ta đi đón tiểu thư, nàng vui mừng lắm.”
“……”
Lâm Tiêu bĩu môi: “Ây da, vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062855/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.