“Đúng vậy.”
Cảnh Hạo Văn lại khôi phục dáng vẻ nho nhã ôn hòa, khẽ mỉm cười nhìn thoáng qua mưu sĩ kia, rồi nói tiếp: “Như vậy xem ra, quả là bổn vương quá nóng vội. Trong cung ngoài cung đều đã bố trí ổn thỏa cả rồi chứ?”
Mưu sĩ thần sắc thoáng nghiêm lại, gật đầu: “Đã sớm chuẩn bị xong, chỉ đợi Vương gia ra tay. Lần này, Thần Vương nhất định không thoát được.”
Trên gương mặt tuấn tú nho nhã của Cảnh Hạo Văn thoáng hiện nét dữ tợn: “Tốt. Trong ba ngày, ta muốn Mộ Dung Trần nhuộm má-u Long Uyên Cung!”
Mưu sĩ lộ vẻ vui mừng, khom người chúc mừng: “Chúc mừng Vương gia! Thần Vương vừa ch-ết, ở Long Đô sẽ không còn ai có thể tranh giành với ngài! Đại nghiệp trong tầm tay!”
Cảnh Hạo Văn cười cười, lại liếc nhìn sắc trời, rồi nói với Bàng Thái đang đứng ở cửa: “Hiện tại bổn vương tạm thời không thể đến Bạch Mai Trang, ngươi đến đó xem một chút, để mắt trông chừng Cảnh Như Lan tìm cơ hội thích hợp rồi đưa ả Kiều Lan Nhi kia về đây.”
Bàng Thái hiểu rất rõ, trong kế hoạch của Cảnh Hạo Văn, then chốt khiến Mộ Dung Trần đại bại chính là Kiều Lan Nhi này.
Hắn khẽ cười, gật đầu: “Vâng.”
Rồi hơi khom lưng, tập tễnh rời đi.
Mưu sĩ nhíu mày nhìn theo bóng lưng hắn, đợi hắn đi xa mới ghé sát tai Cảnh Hạo Văn, thấp giọng nói: “Vương gia, tên Bàng Thái này rốt cuộc vẫn là người ngoài, chỉ sợ… khó mà tin dùng lâu dài.”
Cảnh Hạo Văn cũng thoáng liếc mắt, cười nhạt: “Hắn là kẻ hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062840/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.