Mùi hương trong chiếc túi thơm kia như những bàn tay quỷ dữ, hung hãn kéo phăng h*m m**n bị hắn dằn xuống khỏi huyết mạch, lôi nó ra ngoài khiến hắn nhìn gương mặt người nữ nhân trước mắt, lúc thì biến thành Hoa Mộ Thanh lúc lại biến thành một gương mặt xa lạ.
Muốn tiến tới gần, nhưng lại như bị giam hãm trong xiềng xích không thể thoát ra.
Hơi thở của hắn dần trở nên gấp gáp.
Từng chút run rẩy, Từ Phi ngước mắt lên liền thấy đôi mắt sâu thẳm như bầu trời sao của Mộ Dung Trần đang nhìn mình nóng rực, cháy bỏng.
Nàng dường như đã nhận ra điều gì đó.
Người nam nhân mà nàng từng chỉ có thể ngước nhìn, lúc này lại đứng ngay trước mặt nàng giống như thần linh trên mây cao kia, cuối cùng đã cúi đầu xuống với một kẻ phàm trần nhỏ bé như nàng.
Sự gần gũi này khiến nàng mê muội, tim đập dồn dập như sấm, tựa một giấc mơ khó tin!
Chỉ cần dũng cảm thêm một chút nữa thôi!
Nàng sẽ có thể chạm đến vị thần cao cao tại thượng mà nàng vẫn mơ thấy trong vô số đêm!
Từ Phi siết chặt chiếc túi thơm trong tay.
Mùi hương đó lại ào ạt thoát ra.
Môi nàng run rẩy, khẽ kiễng chân, khẽ gọi: “Vương gia…”
Không ngờ, một tiếng gọi khẽ, nửa như dụ hoặc nửa như nũng nịu vừa buông ra, Mộ Dung Trần vốn còn chút mê man, đột nhiên đôi mắt hắn trở nên lạnh lẽo, sắc bén, bất ngờ giơ tay!
“Bốp!”
Từ Phi bị hắn đẩy mạnh ra, lưng đập mạnh vào bức tường hành lang phía sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062809/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.