Sắc mặt khó coi của Tống Huệ dần dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
Nàng nghiêm túc gật đầu: “Ta đã hiểu nên làm thế nào rồi.”
Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm cười.
Tô Nhiên và Ngô Trân âm thầm gật đầu, quả nhiên gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Mới chỉ ngắn ngủi một lúc, tâm trí của Tống Huệ dường như đã trưởng thành hơn trước không ít.
Còn Hoa Mộ Thanh… e rằng nàng không chỉ đơn giản là “lợi hại” nữa rồi.
Bản thân có mưu lược, lại có thể dẫn dắt người khác hành động thỏa đáng.
Loại khí chất này… hoàn toàn giống như một tướng lĩnh dày dạn trên chiến trường, một bậc cường giả trên đỉnh cao quyền thế.
Nàng khoan dung, thương xót chúng sinh, tầm mắt lại nhìn được càn khôn.
Một người như vậy, tương lai tuyệt đối sẽ không chỉ là một tiểu thư khuê các yếu mềm trước mắt các nàng mà nàng xứng đáng là phượng hoàng vẫy cánh giữa trời cao, đứng trên thiên hạ nhìn xuống!
Ý nghĩ này khiến cả Tô Nhiên và Ngô Trân đều âm thầm kinh hãi.
Cả hai liếc nhìn nhau, rồi khi quay lại nhìn Hoa Mộ Thanh trong lòng đã mơ hồ sinh ra một tia kính sợ khó nhận ra.
__
Tại hành lang hoa viên tiền viện phủ Trấn Viễn hầu, các tiểu thư con nhà thế gia ngồi tụ thành từng nhóm ba năm người, cười đùa nói chuyện rôm rả.
Người vốn luôn được mọi người vây quanh, là đứng đầu các tiểu thư thế gia Hà Lâm, lúc này lại có vẻ hơi thê lương.
Nàng ngồi một mình bên ghế dài tựa tay, gương mặt trắng mịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062801/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.