Cảnh Hạo Khang mặt đầy bướng bỉnh, nói: “Bổn vương chưa từng làm chuyện đó! Vì sao phải đi? Theo bổn vương thấy, rõ ràng có người cố ý sắp đặt cư-ớp bóc, cư-ớp sạch Kim Lâu của bổn vương, lại còn hãm hại Ngô Hạo để đổ tội lên đầu bổn vương! Nếu bổn vương đến Đại Lý Tự, chẳng phải là tự thừa nhận những tội danh đó sao?”
Cảnh Như Vân tức đến mức suýt ngất, gào lên: “Đệ có phải ngốc không! Đế Cực và Đại Lý Tự nào có nói đệ có tội, ai dám ăn nói bừa bãi!”
Cảnh Hạo Khang lại lùi về sau một bước: “Không! Bổn vương không đi!”
Hắn lại nhìn về phía đội trưởng đội quân giữ cổng thành: “Bổn vương thấy các ngươi mới là bị ai đó sai khiến! Cố ý tới phủ bổn vương gây chuyện! Rảnh rỗi như thế, sao không đi bắt lũ cư-ớp kia đi! Bổn vương thấy, tất cả đều là các ngươi bày trò!”
Miệng thì liên tục nói có người giật dây, nhưng lại kiên quyết không chịu đến Đại Lý Tự để tự minh oan.
Hai hành động mâu thuẫn khiến người ta càng thêm nghi ngờ.
Cảnh Như Vân lo đến phát điên, vươn tay kéo hắn lại: “Thập Nhất đệ, đệ đừng hồ đồ nữa! Cho dù có người giật dây, đi đến Đại Lý Tự một chuyến cũng chẳng có gì to tát…”
“Không!”
Cảnh Hạo Khang hất mạnh tay nàng ra, lắc đầu dữ dội: “Bổn vương không đi! Bổn vương là trong sạch! Đừng ai mơ lợi dụng cơ hội này để ra tay với bổn vương!”
Nói xong, hắn quay đầu bỏ vào trong phủ, ra lệnh đóng cổng ngay tức khắc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062792/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.