Tô Nhiên bĩu môi: “Dù sao nhà nàng cũng chẳng đem tranh của nàng ra bán, nàng cũng chẳng thành họa sĩ lớn được, thế thì khỏi vẽ cho xong.”
Nói xong lại nhấp một ngụm trà.
Ngô Trân cười, nhéo nàng một cái: “Chỉ có nàng là giỏi, là biết nói thôi!”
Tô Nhiên bị nhéo đau, cả người giật nảy lên nước trà cũng đổ cả lên tay liền định lau vào váy của Ngô Trân.
Hai người đang đùa giỡn ầm ĩ thì...Tống Huệ ghé sát lại bên cạnh Hoa Mộ Thanh, khẽ nói: “Biểu tỷ, mẫu thân bảo muội nhắn với tỷ, lúc nào rảnh thì về phủ một chuyến. Mẫu thân có vài lời muốn nói riêng với tỷ.”
Nếu là biệt viện của Mộ Dung Trần thì Lan Anh còn có thể tìm cách tiếp cận, chứ nếu là phủ Thân vương thì nàng ta lại không có cách nào chen vào được.
Hoa Mộ Thanh gật đầu: “Ừm.”
“Các nàng đang thì thầm to nhỏ chuyện gì đó?” – Tô Nhiên bất chợt hỏi.
Hoa Mộ Thanh khẽ cười, quay đầu lại không đáp mà lại nhìn sang Ngô Trân, hỏi: “Gần đây phủ của nàng có chuyện gì xảy ra không?”
Câu hỏi này khá trực tiếp, nếu là người khác e là đã thấy vô lễ, thậm chí bất kính.
Ngô Trân chỉ liếc nhìn Hoa Mộ Thanh một cái.
Tô Nhiên cũng tò mò hỏi theo: “Sao tự nhiên lại hỏi thế? Nhà Trân Nhi gần đây… tổ mẫu vẫn khỏe, cũng không nghe nói có chuyện gì lớn cả…”
Chưa dứt lời, Ngô Trân chợt cười nhẹ: “Thật ra cũng là chuyện xấu trong nhà, không tiện kể với người ngoài. Hôm đó sau vụ của tổ mẫu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062785/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.