Sắc mặt Chu Thành tái nhợt, ông nhìn Mộ Dung Trần, nghiến răng ken két.
Cuối cùng, khí huyết đảo lộn, không chịu nổi, ngã vật xuống đất.
“Gia gia!”
“Phụ thân!”
Đám con cháu hoảng hốt vây lại.
Còn kẻ đầu sỏ gây họa là Mộ Dung Trần, lại tươi cười như không có chuyện gì vui vẻ nhìn Chu Chính nói: “Chuyện cũ nhiều năm, Bổn vương cũng không vội tính sổ. Đợi lão tướng quân tỉnh lại, nói với ông ấy bổn vương chờ câu trả lời của ông ta.”
Nói xong, tay áo rộng khẽ phất, hắn ung dung rời khỏi, cứ như đi lại trong chính sân nhà mình.
Phía sau, phủ Trấn Quốc Tướng Quân rối như canh hẹ.
Ra khỏi cổng phủ, hắn liếc mắt đã thấy đầu phố có người vội vã rời đi.
Mộ Dung Trần khẽ cười khẩy.
Quỷ Nhị hỏi: “Vương gia, có cần bắt lại không?”
Mộ Dung Trần xoay người, khẽ cười: “Chính là muốn để ông ta biết, muốn che giấu à? Bổn vương sẽ khiến ông ta không thể che giấu nổi.”
Quỷ Nhị gật đầu, không nói thêm.
Quỷ Lục dắt ngựa Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử đến, vừa dắt vừa nói: “Vương gia, bên Hồi Xuân Đường đã chuẩn bị sâm núi năm trăm năm, định làm quà thọ cho Tô Hầu Gia. Chỉ không hiểu sao tin này lại lộ ra, hôm nay có kẻ không biết trời cao đất dày đến làm loạn đòi mua bằng được sâm đó, không thì sẽ cáo quan.”
Mộ Dung Trần nhướng mày.
Quỷ Nhị hỏi: “Tên nhãi nhép nào to gan bằng trời vậy? Không biết Hồi Xuân Đường là sản nghiệp của Vương gia sao?”
Quỷ Lục bĩu môi: “Đã tra được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062781/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.