Nghĩ đến những quan tâm và dịu dàng đó của Mộ Dung Trần đều là dành cho mình, trong lòng Hoa Mộ Thanh lại dâng lên một vị ngọt âm ấm, lan tỏa nhẹ nhàng.
“Làm phiền bà rồi, thân thể của Thịnh Nhi sau này còn phải nhờ bà chăm sóc nhiều hơn.” - Hoa Mộ Thanh kính cẩn nói.
Vân ma ma mỉm cười phất tay: “Thân thể của tiểu điện hạ vốn khỏe mạnh, nếu sau này còn cần lão thân giúp gì, lão thân nhất định sẽ tận lực.”
Bà lại nói tiếp: “Tiểu thư là đến thăm Xuân Hà cô nương sao? Con bé đang ở hậu viện, lão thân dẫn người qua.”
“Làm phiền bà.”
Hoa Mộ Thanh mỉm cười gật đầu.
Trên đường đi ra phía sau, nàng để ý thấy hiệu thuốc này quy mô rất lớn. Phía tây đặt tủ thuốc để cân và chia thuốc, mấy người dược đồng đang bận rộn tới lui.
Trước quầy có không ít người đang cầm đơn thuốc đợi bốc thuốc, mùi thuốc đông y thoang thoảng khắp nơi.
Phía đông là một phòng khám rộng rãi, sáng sủa còn một chỗ trống chính là bàn mà vừa rồi Vân ma ma đã ngồi khám.
Ngoài ra còn ba vị khác đang ngồi bên trong, đều là tóc bạc mặt hồng, thấy nàng nhìn qua bọn họ cũng mỉm cười gật đầu.
Hoa Mộ Thanh cảm thấy một người trong số họ trông rất quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ đã gặp ở đâu.
Vân ma ma thấy vẻ mặt nàng liền mỉm cười nói: “Đều là những người bạn già khi xưa ở Đại Lý. Năm đó mấy người chúng ta đều nhờ Vương gia cứu mạng, thấy Vương gia tới Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062775/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.