Bà ta khẽ cười, mang theo vẻ giễu cợt: “Nếu muốn Tô Mộ tiến cung, với bản lĩnh của ông ta, làm sao không làm được? Thế nhưng ông ta lại bắt ngươi đích thân đi khuyên nhủ? Chẳng qua là muốn để Tô Mộ hiểu rằng, người nhi tử này không hề trách người phụ thân đó, còn mong phụ mẫu có thể hòa giải với nhau. Như vậy, những chuyện ô nhục năm xưa mà ông ta đã làm, cùng với tội ác sau này khi toan tính đoạt con, gi-ết người diệt khẩu… sẽ chẳng còn ai biết đến nữa.”
Phương Sở Vinh lại liếc nhìn Mộ Dung Trần: “Dù sao, Trấn Viễn Hầu, đến tận bây giờ vẫn cho rằng mẫu thân ngươi ch-ết vì bị nữ nhân trong hậu cung hãm hại, còn Đế Cực thì thật sự dành cho ngươi tình phụ tử chân thành. Nếu như biết được Tô Mộ chưa ch-ết và mọi chuyện năm đó có kẻ khác đứng sau chủ mưu ngươi nghĩ xem, với địa vị và thế lực của Trấn Viễn Hầu ở Long Đô, ông ta sẽ đối xử với Đế Cực thế nào?”
“Rầm!”
Chiếc bình hoa bên cạnh Phương Sở Vinh đột ngột vỡ tan!
Hai cung nữ bên cạnh giật mình hoảng sợ nhưng Phương Sở Vinh chỉ liếc nhìn món đồ trang trí đã phủ bụi bấy lâu, khẽ cười, rồi quay đầu lại vẫn mỉm cười nói: “Còn nữa, năm đó, Thần Vương điện hạ còn trẻ như vậy, lại có thể tiêu diệt Nhu phi, diệt tộc phủ Thừa Tướng, các Quận Vương cùng vô số thế gia, thậm chí suýt chút nữa đã gi-ết ch-ết bổn cung. Dù đúng là nhờ bản lĩnh của điện hạ nhưng trong chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5062765/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.