Xuân Hà cắn chặt răng: “Tiểu thư nhất định phải cẩn thận!”
Nói xong liền ôm lấy Thịnh Nhi, nàng liền xoay người nhảy khỏi xe!
Thịnh Nhi nắm chặt nắm tay bé xíu, những giọt nước mắt to lăn dài trên má.
Cậu bé trơ mắt nhìn Hoa Mộ Thanh tung người lao về hướng ngược lại chỉ vài lần nhún chân đã biến mất khỏi tầm mắt.
Đám hắc y nhân lập tức tách ra làm hai nhóm.
Một nhóm đuổi theo Hoa Mộ Thanh chạy sâu vào rừng núi, một nhóm khác đuổi theo hướng Xuân Hà bỏ chạy.
Xuân Hà lập tức nhận ra, xoay người lao trở lại quan đạo.
Quả nhiên, từ xa nàng thấy quan binh đang phi ngựa tới.
Nhóm hắc y nhân kia thấy vậy, do dự một thoáng rồi quay người tiếp tục đuổi theo hướng Hoa Mộ Thanh bỏ trốn!
Phúc Tử lao tới, run rẩy nắm lấy cánh tay Xuân Hà, giọng hoảng loạn: “Thịnh Nhi thiếu gia không sao chứ? Tiểu thư đâu? Tiểu thư đâu rồi?”
Xuân Hà đặt Thịnh Nhi vào lòng Phúc Tử, nghiêm giọng dặn: “Đưa thiếu gia tới Thiên Âm Các, nói với nàng ấy, dù có là phu nhân đích thân tới tìm cũng tuyệt đối không được để lộ tung tích của thiếu gia!”
Sắc mặt Phúc Tử tái nhợt, ôm chặt Thịnh Nhi đang khóc nức nở, run giọng đáp: “Vâng… Xuân Hà tỷ, tỷ không đi cùng sao?”
Xuân Hà liếc nhanh vào rừng sâu, giọng lạnh đi: “Bảo vệ thiếu gia cho tốt, ta phải đi tìm Điện hạ.”
Phúc Tử còn chưa kịp mở miệng, thân ảnh Xuân Hà đã biến mất.
Nàng ta ôm chặt Thịnh Nhi, toàn thân run lên từng hồi xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061962/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.