Ma ma nghe vậy, ngẩng đầu, nhìn Lan Anh một cái. Trong đôi mắt vốn bình thản ấy, thoáng qua một tia sáng sắc bén đến kinh người.
Lan Anh lạnh giọng quát khẽ: “Kẻ nào dám động vào người Lan Nguyệt của ta, hừ, ta sẽ bắt người đó trả lại gấp mười, gấp trăm lần!”
Ma ma cụp mắt xuống: “Vâng, Công Chúa điện hạ.”
__
Sau khi Hoa Mộ Thanh tắm rửa xong, Tống Minh và Thịnh Nhi đã đứng trong sân bắt đầu tập quyền cước vừa nhìn thấy nàng, cả hai lập tức lao về phía nàng.
Nhưng khi sắp nhào vào lòng nàng, hai đứa lại kịp khựng lại.
Tống Minh với gương mặt lo lắng nhìn nàng: “Thanh tỷ, đệ nghe mẫu thân nói tỷ bị thương rồi ạ?”
Thịnh Nhi thì mắt đỏ hoe, nghèn nghẹn nói: “Mẫu thân, tối qua người ngủ mãi không tỉnh con lo lắm! Mẫu thân… người sẽ không ch-ết đúng không?”
Hoa Mộ Thanh phì cười, đưa tay bên không bị thương xoa đầu hai đứa nhỏ: “Ta vẫn đang đứng đây khỏe mạnh thế này, không sao cả, đừng lo.”
Tống Minh vốn tính tình cởi mở, lập tức nở nụ cười rạng rỡ.
Nhưng Thịnh Nhi tính tình nhạy cảm hơn, vẫn không rời mắt khỏi nàng: “Mẫu thân, thật sự không sao chứ? Hôm qua mặt người trắng bệch, trên người còn có má-u…”
Hoa Mộ Thanh kéo cậu bé vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về: “Thật sự không sao, chỉ là vết thương nhỏ thôi. Thịnh Nhi đừng lo, hãy chăm chỉ luyện võ sau này lớn lên còn bảo vệ mẫu thân, được không?”
Thịnh Nhi lập tức ngẩng cao đầu, mắt sáng lên đầy quyết tâm: “Vâng! Con sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061955/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.