Khương Dung Dung chỉ cảm thấy trong lòng, trong mắt mình đều bị ánh nhìn vừa sâu tình vừa không dám lộ rõ ấy của vị công tử bất lực kia lấp đầy.
Nàng lập tức nói: “Bàng công tử, có điều gì xin cứ nói! Đừng lo, phụ thân ta là Quang Lộc Tự Khanh! Nếu có kẻ nào dám bất kính với công tử, phụ thân ta nhất định sẽ thay công tử đòi lại công bằng!”
Bàng Thái cười khổ: “Trịnh tiểu thư, tại hạ và lệnh tôn không hề thân thích, người vì sao phải ra mặt cho ta? Đa tạ hảo ý của tiểu thư, tại hạ xin phép cáo từ...”
Vừa định đứng dậy, không ngờ loạng choạng một chút lại trượt ngã xuống đất.
Khương Dung Dung theo bản năng định đỡ lấy hắn.
Không ngờ lại bị Bàng Thái ngã đè lên người, nàng khẽ kêu lên cả hai người ngã nhào xuống đất, ôm lấy nhau.
“Tiểu thư!”
“Tiểu thư!”
Đám nha hoàn, hộ vệ đều hoảng hốt vội vàng tiến lên kéo hai người ra.
Khương Dung Dung ngây ngẩn nhìn gương mặt ngay trước mắt mình, vị công tử tuấn tú, đoan chính, ôn nhuận như mực ấy lúc này nàng không còn nhìn thấy ai khác, cũng không nghe thấy âm thanh nào khác.
Sau đó, nàng thấy người nam nhân đoan chính ấy khẽ mỉm cười với mình.
“Bịch!”
Trái tim Khương Dung Dung như n-ổ tung trong lồng ngự-c.
Thấy Bàng Thái bị gia đinh đẩy sang một bên, nàng bỗng vươn tay nắm chặt lấy cánh tay Bàng Thái, giọng run run: “Bàng công tử, đừng buồn, huynh...hynh theo ta về phủ! Gặp phụ thân ta! Ta... ta sẽ để phụ thân đòi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061946/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.