Cảnh Như Vân thực lòng rất thích tính cách thẳng thắn, không vòng vo của nàng liền bật cười, lắc đầu.
Lúc này, Lục Kiều đã cẩn thận mang đèn hoa tới, đặt nhẹ nhàng lên bàn.
Cảnh Như Vân chỉ vào đó, nói: “Cầm lấy đi, món đồ đã hứa là sẽ tìm lại cho ngươi.”
Hoa Mộ Thanh lần nữa cảm tạ: “Đa tạ Công Chúa điện hạ.”
Cảnh Như Vân mỉm cười, nhấp một ngụm trà, ngẫm nghĩ rồi nói thêm: “Mấy ngày tới, bổn cung sẽ nghỉ ngơi ở chỗ phò mã.”
“Khụ! Khụ khụ!”
Hoa Mộ Thanh cũng đang uống trà, bị sặc một ngụm khiến Xuân Hà phải nhanh chóng tiến đến vỗ lưng, lau miệng cho nàng.
Cảnh Như Vân bật cười nhìn nàng: “Còn biết ngại cơ đấy!”
Hoa Mộ Thanh bất đắc dĩ: “Tứ Công Chúa điện hạ, người…”
Cảnh Như Vân cười ha ha: “Thôi thôi, không trêu cái đứa chưa xuất giá như ngươi nữa. À phải rồi, có rảnh thì dẫn tiểu tử nhà ngươi qua chơi, Hòa Nhi hỏi thăm mấy lần rồi, xem ra con bé thật sự thích tiểu tử đó.”
“Vâng, khi nào rảnh tiểu nữ sẽ dẫn thằng bé qua...”
Hoa Mộ Thanh còn chưa nói xong, Cảnh Như Vân bỗng nhiên nhớ ra điều gì, lại mở miệng: “À đúng rồi, ngày mai Nhị tỷ tổ chức nghi lễ cầu phúc, sau đó có yến tiệc. Năm nào bổn cung cũng dẫn mấy đứa nhỏ đến, ngươi mang con ngươi theo luôn đi!”
Hoa Mộ Thanh chớp mắt, hả? Cảnh Như Vân lại vỗ tay cái “bốp”: “Đúng lúc ngươi có thẻ bài của bổn cung, ta cũng khỏi phải sắp xếp thiệp mời làm gì. Tiệc cầu phúc diễn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061934/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.