“Đúng rồi, biểu tỷ.”
Tống Huệ nhân cơ hội liền đổi chủ đề: “Tứ Công Chúa điện hạ, vẫn chưa lấy được đèn hoa ngũ sắc sao? Tối nay chính là lễ thả đèn rồi…”
Chưa nói hết câu, Lan Anh đang bực liền trừng mắt sang, “Lấy gì mà đèn hoa ngũ sắc! Tường thành trong hoàng cung dễ leo vậy sao! Còn cả Thanh Nhi nữa, những lời ta đã dặn con, đều như gió thoảng bên tai phải không? Đám người hoàng tộc ấy…”
“Di mẫu.”
Hoa Mộ Thanh bất đắc dĩ ngắt lời: “Trẻ con vẫn còn ở đây mà.”
Lan Anh giật mình, quay đầu lại thì thấy Thịnh Nhi và Tống Minh đang ngồi ở bàn nhỏ bên cạnh, chớp chớp mắt nhìn bà.
Thịnh Nhi ngây thơ hỏi: “Di nãi nãi, mẫu thân con nói tối nay người sẽ đi tìm phụ thân! Người không muốn mẫu thân con đi tìm phụ thân sao?”
Khóe miệng Lan Anh giật giật, hung dữ liếc Hoa Mộ Thanh một cái, dám để Thịnh Nhi ra mềm mỏng với mình!
Bà cười nhạt một cái: “Ta chẳng qua là lo lắng cho mẫu thân con thôi.”
Thịnh Nhi chu môi: “Sao lại phải lo lắng ạ? Mẫu thân tìm được phụ thân, con sẽ được gặp phụ thân, chẳng phải rất tốt sao?”
Lan Anh nghẹn lời, chỉ có thể tức giận vỗ ngự-c.
Tống Huệ thấy chủ đề cuối cùng cũng chuyển khỏi mình, còn có ý muốn đổ dầu vào lửa, vội cười nói: “Minh Nhi, dẫn Thịnh Nhi ra vườn chơi đi.”
Tống Minh sớm đã không kiên nhẫn ngồi ở đó, lập tức reo lên một tiếng kéo Thịnh Nhi đi chơi súng cao su mới làm.
Lan Anh liếc nhìn Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061932/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.