Từ cửa sổ, Hoa Mộ Thanh nhìn thấy mấy kẻ kia bị ném ra ngoài, ngã lăn lóc, mặt mày xám xịt, bị đám đông chỉ trỏ chê cười, cũng không dám lớn tiếng chửi bới gì nữa, chỉ có thể cụp đuôi, lén lút bỏ chạy.
Trong lòng nàng thấy kỳ lạ, lại quay sang nhìn nam tử vẫn chưa rời đi bên cạnh bàn kia, người này, e là thân phận không hề tầm thường!
Chẳng qua nàng không hiểu, vì sao hắn lại ra tay giúp đỡ mình? Rõ ràng vừa rồi lúc tình hình căng thẳng nhất, những người xung quanh chẳng phải đều chỉ đứng xem náo nhiệt hay sao? Khi ánh mắt nàng nhìn sang, Chu Hàm cũng đang nhìn nàng.
Ban đầu chỉ là vô thức liếc nhìn nhưng khi đã trông thấy nàng, đôi chân hắn bỗng như không thể nào nhấc lên nổi nữa.
Hắn vốn tự nhận bản thân đã gặp qua không ít mỹ nhân nhưng người như Hoa Mộ Thanh, dịu dàng mà quyến rũ, thanh lệ mà lại lạnh lùng, thật sự là xưa nay chưa từng thấy.
Nàng như loài đằng tiêu trên đỉnh núi cao, như tuyết trắng của Thiên Sơn, như giọt sương mai ngày xuân, như đóa hoa âm thầm nở trong đêm hạ.
Tất cả vẻ đẹp động lòng người ấy, đều toát ra từ từng nét mi, ánh mắt, khóe môi, quyến rũ lòng người đến mê mẩn.
Quốc sắc thiên hương? Không! Là tuyệt sắc nhân gian!
Chu Hàm vốn không phải hạng người tham sắc đẹp nhưng khi đối diện với Hoa Mộ Thanh, hắn đành phải thừa nhận, hắn thật sự bị sắc đẹp mê hoặc rồi!
Chẳng trách mấy tên như Kim Mậu, bình thường cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061659/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.