Vừa nghe vậy, Thịnh Nhi lập tức vui vẻ đồng ý.
Tống Huệ liền dắt theo Tống Minh đi về chính điện phía trước.
Còn Hoa Mộ Thanh, thì rẽ sang ngồi xuống chiếc bàn đá dưới tán cây hợp hoan, nhặt một đóa hoa hợp hoan rơi dưới đất, nhẹ nhàng xoay xoay giữa những ngón tay.
Không lâu sau, Dao Cơ ăn mặc giản dị như một nữ tử bình thường, dẫn theo hai người từ sau lưng cây bước ra.
Thấy Thịnh Nhi, nàng liền vui vẻ ôm lấy, vừa thơm vừa sờ: “Ôi chao, tiểu thiếu gia của ta lớn hẳn rồi nha, còn nặng hơn trước nữa. Ở phủ Đề đốc sống có vui không? Có nhớ cô cô không nào?”
Thịnh Nhi bị nàng chọc cười khanh khách, gật đầu liên tục: “Con nhớ cô cô nhiều lắm, cô cô có nhớ Thịnh Nhi không ạ?”
Dao Cơ lập tức đáp luôn: “Dĩ nhiên là nhớ rồi! Nhớ đến mức cô cô còn mơ thấy tiểu thiếu gia của ta trong cả giấc mộng nữa cơ!”
Thịnh Nhi nghe vậy lại càng vui mừng, ôm cổ Dao Cơ cọ cọ, cười mãn nguyện.
Hoa Mộ Thanh ngồi bên bàn đá cũng bật cười, ánh mắt dịu dàng.
Dao Cơ nựng Thịnh Nhi một lúc rồi để cậu bé cùng Phúc Tử ra chơi, còn mình thì ngồi xuống bên bàn đá.
“Tiểu thư.”
Từ sau chuyến đi Lan Nguyệt, Dao Cơ đối với Hoa Mộ Thanh đã có phần quy phục trong lòng.
Trước kia nàng chỉ xem thiếu nữ này như cái bóng của Tống Hoàng Hậu, nhưng giờ đây, nàng cảm thấy người thiếu nữ này thậm chí còn mang khí chất khiến người ta khiếp sợ hơn cả Tống Hoàng Hậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061634/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.